Ngày đăng: T4, Th1 20th, 2016

Tôi đã quên lời hứa hôm vào nhà mới cùng vợ

Hôm nay, tôi muốn tam su với các bạn về câu chuyện của tôi. Tôi và Vân cưới nhau được 2 năm thì tôi mua nhà. Đó là thành quả tích cóp của cả hai vợ chồng nên chúng tôi mừng lắm. Trước khi tiến đến hôn nhân, tôi đã có mấy năm hẹn hò với Vân, cả hai cùng xác định sẽ cưới nhau nên để tiền tiết kiệm để cùng làm việc lớn, bởi cả tôi và Vân đều xuất thân từ tỉnh lẻ, bố mẹ cũng không khá giả gì lắm.

Ông thầy tướng mà mẹ tôi xem tuổi nói rằng, tuổi hai vợ chồng tôi hợp nhau nên nếu lấy nhau sẽ làm ăn phát đạt. Tôi thì không tin lắm vào bói toán nhưng quả thật, từ khi cưới Vân, sự nghiệp của tôi thăng tiến vù vù. Tiền vào như nước. Thế nên chỉ sau khi kết hôn 2 năm, tôi đã mua được nhà.

Ngày dọn về nhà mới, hai vợ chồng tôi thức khá khuya. Vân nằm trong lòng tôi thủ thỉ: “Mình à, cả hai vợ chồng mình sẽ cùng vun vén cho tổ ấm này nhé. Mình phải hứa với em là không xây thêm căn nhà khác, nếu không em sẽ để mình ở lại đây một mình đấy”. Tôi nghe thế thì vội bịt miệng vợ lại, tôi bảo em nói toàn chuyện xúi quẩy.


(Ảnh minh họa)

Thế mà 3 năm sau, chuyện đó lại thành sự thật. Trong lần đi ký hợp đồng ở miền Nam, tôi phải lòng Thư. Cô ấy là thư ký của công ty đối tác. Nhìn vẻ ngoài, Thư không phải là xinh đẹp một cách xuất sắc nhưng không hiểu sao cô ấy lại cuốn hút tôi nhiều đến vậy. Xong việc, tôi không ngờ mình lại ngồi cùng chuyến bay với Thư về nhà. Trong chuyến bay đó, chúng tôi đã nói rất nhiều chuyện và tôi cực kỳ hứng thú với cô ấy.

Sau chuyến công tác đó, tôi và Thư thường xuyên gặp nhau. Chúng tôi đi ăn, đi chơi với nhau rất nhiều và tôi luôn có nhiều chuyện để nói với Thư. Rồi đến một ngày, chính tôi là người kéo cô ấy vào lòng rồi ngỏ lời yêu. Tôi không giấu chuyện tôi đã có gia đình nhưng Thư vẫn chấp nhận. Tôi đã ngoai tinh với Thư. Chúng tôi lao vào nhau như những con thiêu thân.

Vân không phát hiện ra việc này, bởi tôi giấu khá kỹ. Nhưng khoảng thời gian gần đây, Thư lại liên tục đòi tôi phải làm những việc khác người cho cô ấy. Cô ấy nói rằng, cô ấy đã chịu nhiều thiệt thòi vì tôi nên phải được đền đáp đầy đủ. Ví dụ, cô ấy muốn đến nhà tôi ăn cơm hay ngủ qua đêm… Tôi hứa với Thư, đợi khi nào vợ tôi đi công tác, tôi sẽ đưa cô ấy đến.

Rồi cơ hội cũng đến, vợ tôi phải đi công tác 2 ngày. Tôi đưa Thư đến nhà, nấu cơm cho cô ấy ăn rồi bảo cô ấy ngủ lại. Hôm đó, tôi phải gọi điện thoại cho vợ liên tục để đảm bảo rằng, cô ấy vẫn đang đi công tác.

Nhưng rồi Thư lại mang đến cho tôi một bất ngờ khác khi cô ấy đưa ra trước mặt tôi chiếc que thử thai với hai vạch rõ ràng. Tôi chết khiếp, tôi bảo rằng mình không nghĩ đến việc này, Thư bảo tôi làm sao thì làm chứ em không muốn bỏ thai.

Tôi như người mất hồn sau hôm đó, tôi không thể tập trung vào công việc. Vợ tôi về, tôi cũng không đi đón, nhà cửa tôi cũng mặc kệ, không thèm dọn.

Tối hôm đó vợ tôi dọn bếp rồi xách rác đi vứt, do sơ sẩy nên túi rác nhà bếp cô ấy xách trên tay bị rơi xuống đất, rác ở phía trong rơi ra tung tóe. Vợ tôi cúi người xuống nhặt nhưng rồi cô ấy tái mặt khi cầm cái gói nhỏ trong túi rác lên.


(Ảnh minh họa)

Tôi tái mặt, đó chính là chiếc que thử thai mà Thư đã dùng vào hôm qua. Cô ấy gói lại trong túi nilon rồi vứt vào túi rác ở trong bếp chứ không vứt ở thùng rác ngoài cửa như tôi dặn. Vợ tôi cầm chiếc que ấy lên xem xét rồi vứt xuống sàn. Cô ấy đi thẳng vào phòng ngủ, xếp áo quần vào va li rồi bỏ đi.

Tôi đứng như trời trồng. Tôi không thể nói một lời thanh minh hay níu kéo vợ, bởi tôi biết mình đã quên lời hứa hôm vào nhà mới cùng vợ rồi. Chỉ vì một phút đam mê mà tôi đã đánh mất hạnh phúc của chính mình, tội lỗi tôi gây ra thì tôi phải chịu, giờ còn biết trách ai. Tôi ngồi thụp xuống sàn nhà, và lần đầu tiên sau chừng ấy năm, tôi khóc.